[REVIEW] ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU – MỘNG TIÊU NHỊ
Đường Một Chiều, Ngược Lối Yêu Nhau
(单行道,逆向爱)
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Hiện đại, thiên chi kiêu tử x thiên chi kiêu nữ, hào môn thế gia, cảnh sát, quân nhân, 3S, hài hước, HE.
Tình trạng: Hoàn
Độ dài: 78 chương + 1PN
Nhân vật chính: Tưởng Mộ Tranh, Lạc Táp
Review
Trong thành phố này, Tưởng Mộ Tranh là một người đàn ông “độc thân hoàng kim”. Anh là chủ của tập đoàn khai thác dầu khí lớn, vẻ ngoài vô cùng tuấn tú, xuất sắc cùng thần thái mạnh mẽ, ngang ngược đầy bản lĩnh. Mỗi bước chân anh đi qua, mỗi cái liếc mắt anh nhìn, mỗi cái nghiêng đầu nở nụ cười đều khiến mọi người phụ nữ đổ gục. Vì thế, sống đến 30 năm cuộc đời, Tưởng Mộ Tranh luôn được các cô gái từ bé đến lớn theo đuổi, dây dưa không ngừng.
Vì đã có được tất cả mọi thứ trong tay quá dễ dàng và có thể thay đổi mọi việc theo ý nguyện nên Tưởng Mộ Tranh có một tật xấu đó chính là tự tin thái quá. Ừ, anh luôn cho rằng bản thân mình đã gần như hoàn hảo rồi, muốn gì mà không được kia chứ. Cho nên, chỉ có người khác bám đuôi theo đuổi anh thôi. Nào có chuyện anh xách mông lon ton sau lưng người khác. Hơ hơ hơ, chính vì cái tính quá tự cao tự đại này mà anh đã tự cắt hết đường lui của mình, bị chính những lời đã từng ngông cuồng thốt ra ấy “vả” lại vào mặt. Giới trẻ bây giờ gọi theo trend là “nghiệp quật”, mà đã bị quật thì lại chuẩn chỉnh đến không trượt phát nào. :)))))
Vậy nên, khi trông thấy cô cảnh sát nhỏ Lạc Táp trùng hợp gặp mình năm lần bảy lượt, anh tưởng bở cô là kẻ bám đuôi khiến người ta ghét, thích anh đến mức anh đi đâu cũng mặt dày đi theo, còn nghĩ cô trong ngoài không đồng nhất, nói năng hùng hồn lý lẽ nhưng thật ra là giả vờ với anh, để xem cô ấy cố gắng được bao nhiêu ngày. Anh đây mới không thèm để ý đâu chứ đừng nói là thích. Hừ...
Nhưng mà, Lạc Táp là ai kia chứ? Chính là một cô cảnh sát nhỏ vô cùng xinh đẹp với gương mặt lạnh lùng, là đóa hoa băng của Đội 2 đấy. Cô ấy không hề thích anh hay bám đuôi gì cả. Chỉ là tình cờ và trùng hợp ngẫu nhiên gặp anh, anh lại tự vẽ nên một câu chuyện đầy ảo tưởng trong đầu.
Và tất nhiên, Tưởng Mộ Tranh vẫn như con công kiêu ngạo lượn qua lượn lại bên cạnh Lạc Táp không ngừng, còn luôn cố tình khoe bộ lông vũ xinh đẹp của mình với cô nữa chứ. Mà anh nào đâu biết, trong mắt cô gái nhỏ, anh chẳng qua chỉ là một người đàn ông ngu ngốc vô sỉ mà thôi :]]] Nói chung, hình tượng của anh, giá hơi thê thảm…
Thế nên, khi sự thật phũ phàng và có phần tàn nhẫn cho anh biết, những gì anh tự biên tự diễn kia hóa ra chỉ tăng tính giải trí cho cô gái nhỏ thì anh tức giận không nhẹ. Hơn 30 năm cuộc đời phong ba bão táp, bây giờ lại mất mặt thế này, anh nghẹn. Lạc Táp, cô gái đó kì thực không hề thích anh. Mà đáng chết chính là, anh bỗng dưng lại nhớ cô và hơi thích thích chút xíu rồi. :V
Lúc ấy, Tưởng Mộ Tranh vẫn chưa nhận ra tình cảm thật sự của mình, cứ ngỡ chỉ là thoáng qua rồi bay đi mất. Nào ngờ, cơn gió này quá mạnh, cuốn tan hết lý trí và tình cảm của anh. Đến lúc này, Tưởng Mộ Tranh mới biết, nghiệp đã đến và sắp quật anh tơi bời.
Bởi vì, Lạc Táp sắp đi xem mắt một người đàn ông khác, người đó còn là Phó Nguyên Bác, tên địch thủ đáng ghét từ bé đến lớn của anh. Cô còn có vẻ thích thú với cuộc gặp gỡ hẹn hò này. Thế nên, anh nhất định phải làm bóng đèn, chắn ngang họ. Anh gọi điện bảo rằng mẹ cô nhờ anh đi theo quan sát rồi cứ thế mặc cô từ chối vẫn lon ton đến đợi sẵn và nhanh chóng ngồi vào bàn. Hai người kia nói chuyện vui vẻ với nhau thì anh ngồi ăn, ăn ăn hết đống đồ đáng ghét này luôn.
Thật sự, cuộc đời anh lần đầu tiên thích một người lại có vả gian nan như vậy. Cô chẳng những không biết ơn anh đã giúp đỡ xem mặt mà còn ghét bỏ anh phá đám nữa chứ. Đúng là không biết tốt xấu. Thôi thì, nếu nghiệp đã quật rồi thì hãy để nó quật thêm vài phát nữa đi. Ai bảo anh lúc trước mạnh miệng kia chứ.
Vì thế, Tưởng Mộ Tranh bây giờ âm thầm ra sức theo đuổi cô gái nhỏ Lạc Táp. Anh dùng giọng nói trầm thấp gọi từng tiếng “Lạc Lạc” đầy yêu chiều. Anh cố gắng quan tâm và tìm hiểu mọi thứ xoay quanh cô gái nhỏ ấy. Đến cả mối quan hệ thâm sâu của hai nhà, anh cũng không bỏ qua. Bởi vì, anh thật sự say men tình ái này rồi.
Nhưng, mặc anh thể hiện ngấm ngầm ra sao, cô gái nhỏ vẫn lạnh lùng băng giá như vậy. Cô ấy mạnh mẽ và kiên cường rất nhiều. Đến lúc này, anh mới biết cô đã từng tổn thương như thế nào để là cô của ngày hôm nay. Anh muốn dùng tất cả những yêu thương ấm áp cả phần đời còn lại chở che và bảo vệ cho cô gái ấy. Cô gái mang tên Lạc Táp.
Một câu tóm tắt: Bởi vì con đường này dẫn đến trái tim của em, ngay cả khi nó là đường một chiều, tôi cũng sẽ vì em, ngược chiều mà đi.
“Đường một chiều, ngược lối yêu nhau” thật sự à một bộ truyện hay của tác giả Mộng Tiêu Nhị mà mọi người nên đọc. Truyện không chỉ hài hước vui nhộn mà còn rất sâu sắc và cảm động về các khía cạnh được khai thác trong ngành cảnh sát và điệp viên nằm vùng. Nội dung truyện thiên về sủng ngọt, bonus sạch và sắc kèm theo, nên đọc giải trí thư giãn vô cùng thoải mái.
Nam nữ chính được tác giả xây dựng khá tốt, nhất là nam chính, đoạn đầu tự luyến lại còn hay tạo nghiệt, sau này bị nghiệp quật cực kỳ hả dạ :]]] Tình cảm mà cả hai dành cho nhau rất tự nhiên, đơn thuần và sâu nặng. Điều này được thể hiện rõ hơn vào nửa cuối bộ truyện khi mà các bí mật và quá khứ được tiết lộ.
“Đường Một Chiều, Ngược Lối Yêu Nhau”, nếu các bạn nhảy hố đảm bảo sẽ không muốn ngoi lên :))))