[REVIEW] KHOM LƯNG
“Man Man! Man Man! Người nhà nàng bị Ngụy Nghịch làm hại, tỷ tỷ của nàng cũng bị Ngụy Nghịch phế truất mà chết đi, trẫm biết nàng hận Ngụy Nghịch đến tận xương. Vốn trẫm còn muốn báo thù cho nàng, dấy binh thảo Nghịch, nhưng mà vận số của Đại Hán đã hết, trẫm không thể cứu vãn được!...
KHOM LƯNG
Tác giả: Bồng Lai Khách
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, cưới trước yêu sau, tranh thiên hạ, mỹ nhân x kiêu hùng, 3S, HE.
Tình trạng: Hoàn
Nhân vật chính: Tiểu kiều vs Ngụy Thiệu
Review
Khom Lưng là bộ truyện mô phỏng giai đoạn cuối thời Đông Hán là thời kì thế lực Bắc – Nam chia năm, xẻ bảy, các nhóm quân phiệt cát cứ, loạn thế tranh hùng, chiến tranh liên miên tranh giành lãnh thổ, bốn bề khói lửa.
Kiếp trước, thế lực nhà họ Kiều ở Duyện Châu dần suy yếu, trước tình thế lụi bại đành gả bán hai tiểu thư là Đại Kiều và Tiểu Kiều cho hai thế lực là Yên Hầu Ngụy Thiệu và Lang Gia thế tử Lưu Diễm. Mặc dù, hai gia tộc Kiều thị và họ Ngụy vốn mang mối thù truyền kiếp, nhưng Kiều thị vẫn bất chấp gả con gái để củng cố vị thế, cũng như cầu sự che chở. Thế nhưng, không bao lâu sau Ngụy Thiệu vì mối thù và quyết xưng bá nên chiếm đánh Bao Thành diệt Hậu đế Lưu Diễm, Tiểu Kiều là Hoàng hậu cũng chết theo, người chị họ Đại Kiều gả cho Ngụy Thiệu biết được gia tộc Kiều thị đã diệt nên nuốt vàng tự sát.
“Man Man! Man Man! Người nhà nàng bị Ngụy Nghịch làm hại, tỷ tỷ của nàng cũng bị Ngụy Nghịch phế truất mà chết đi, trẫm biết nàng hận Ngụy Nghịch đến tận xương. Vốn trẫm còn muốn báo thù cho nàng, dấy binh thảo Nghịch, nhưng mà vận số của Đại Hán đã hết, trẫm không thể cứu vãn được! Trẫm không thể để nàng rơi vào tay trộm rồi chịu nhục. Man Man, trẫm sẽ giết nàng trước rồi cũng sẽ theo nàng, kiếp sau chúng ta lại làm phu thê!”
“Bệ hạ, mười lăm tuổi thiếp gả cho quân vương, đến nay vừa qua mười sáu! Bệ hạ đối với thiếp tình thâm nghĩa trọng, nếu bệ hạ đi, thiếp há có thể sống một mình? Thiếp nguyện theo ngài, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không xa rời!”
Nữ tử có nhũ danh là Man Man này da trắng mặt xinh, như thể một khối ngọc tuyệt mỹ không tì vết, giờ phút này đây, mặc dù khuôn mặt đó đã trắng trợt không chút máu, nước mắt giàn giụa, nhưng ánh mắt nàng nhìn Hậu đế vẫn ngập tràn dứt khoát và quyết tuyệt.
Nàng đẩy Lưu Diễm ra tự mình đứng lên, từ từ nhắm hai mắt lại hơi ngẩng cằm. Bộ áo váy xanh lam tung bay như nhảy nhót, cả người như bồng bềnh sắp bay.
“A….”
Theo tiếng hét to thê lương của Lưu Diễm, lưỡi dao lạnh sắc như băng cắm sâu vào buồng tim ấm áp mà mềm mại của nàng.”
Kiếp này, Tiểu Kiều trọng sinh về năm nàng mười bốn tuổi mang theo ký ức kiếp trước đầy đau khổ, đen tối và hiện tại lại thêm một nỗi ám ảnh tâm can về tương lai sắp xảy ra. Vì thế, nàng không ngừng cố gắng thay đổi vận mệnh mong có thể thoát khỏi kết cục định trước của bản thân và gia tộc, nên sau khi biết được người chị họ Đại Kiều yêu mã nô Bỉ trệ nên khuyến khích chị họ trốn đi cùng người trong lòng. Nào ngờ kết quả là bản thân phải gả thay đến Ngụy gia.
Còn Ngụy hầu – Ngụy Thiệu vốn rất ghét mối hôn sự này, nhưng vì bà nội yêu cầu, nên đành chấp nhận trong khi bản thân hoàn toàn không hề hài lòng. Vì đối với hắn, cái chết thảm của cha và anh năm xưa vì bị ông nội của Tiểu Kiều phản bội gây nên đã trở thành nỗi đau lớn nhất, là mối hận khắc sâu chưa từng phai nhạt, là khởi đầu của chuỗi ngày gian truân gồng mình gánh vác gia nghiệp, cũng là bá nghiệp nặng nề. Khi đấy gia tộc rơi vào tình cảnh gian nan, nên hắn từ lúc mười hai tuổi đã phải ép lập tức trưởng thành, quanh người mãi mãi chỉ có gió tanh mưa máu, để rồi tâm cũng dần lạnh đi.
Chính vì vậy, khi kết hôn xong vì thấy nàng ngứa mắt nên cũng chẳng thể hòa nhã với nàng, để rồi ở nơi đất khách, nàng không được chồng và mẹ chồng đón nhận. Tưởng chừng Tiểu Kiều nàng sẽ phải thu mình chịu đựng vất vưởng qua ngày, luồn cúi khom lưng mà sống.
Nhưng vì nàng biết được kiếp trước mình và gia đình thảm thế nào, nên càng mạnh mẽ và cũng chẳng thèm bận tâm nữa, là một “vật hi sinh” nàng tự hiểu được cuộc hôn nhân này có sự chênh lệch rõ ràng, vì muốn biến chiến tranh thành tơ lụa, nàng không thể lấy thân phận vợ chồng ngang vai ngang vế, cho nên ngay từ đầu đã luôn hạ thấp tư thái, ẩn nhẫn không so đo, chỉ chuyên tâm chăm sóc người thân của hắn, kính hắn như khách, giữ đúng bổn phận, tuân thủ phép tắc, không đòi hỏi quá đáng, mọi cử động đều phải thận trọng, dè dặt, mọi lúc mọi nơi đều xử sự khéo léo, nhún nhường.
Có lần nàng bị rơi vào tình thế bất lợi và bị hắn hiểu lầm, nàng đã dùng sự khôn khéo mà nhẹ nhàng của mình, bình tĩnh cùng điềm đạm đối mặt mà giải quyết, nàng luôn cố gắng hóa giải tất cả căm ghét, nghi ngờ của hắn, cũng đồng thời cố gắng xoa dịu sự hận thù của hai gia đình và chưa bao giờ thôi suy tư tìm cách cứu vãn sự yếu thế của Duyện Châu. Sau này, chính sự kiên cường, hiểu biết, dịu dàng của nàng đã dần dần chạm vào trái tim Ngụy Thiệu, một người ngang tàng, thiện chiến, quyết đoán, kiêu hãnh như một bá vương, song lại có tiềm chất bạo quân, sát khí nặng nề, đa nghi và hay ghim thù…
Nói đến đây, các bạn cảm thấy màu truyện quá căng thẳng đúng không? Nhưng đọc đi các bạn sẽ không thấy chán đâu, dưới vẻ ngang tàng, lạnh lùng, bạo ngược của Ngụy Thiệu khi nhận ra mình có tình cảm với Tiểu Kiều thì cực kỳ sủng nàng, cõng nàng lên đài cao ngắm sao trời, có thể thừa nhận với chúng tướng rằng mình sợ vợ…. Ngoài ra, không những thế hắn còn âm thầm ghen với tất cả các thể loại đàn ông lởn vởn quanh nàng, dù em nó chỉ mới xuất hiện được vài giây =)))
Ngụy Thiệu, từ một người thù hận, không tình nguyện, đến bị hấp dẫn, kháng cự, rồi chẳng thể kiềm chế, vì biết yêu nàng nên luôn tự giằng xé giữa vong linh và người vợ kết tóc – tiểu Kiều, một người sống lại, mang theo ký ức nhuốm đầy tang thương, đau khổ, cũng biết là yêu hắn ở kiếp này nhưng vẫn không thể toàn tâm toàn ý vì ám ảnh kiếp trước. Vậy hai người phải làm thế nào để tháo gỡ được nút thắt trong lòng và đến với nhau thật trọn vẹn?
Hãy đến với “Khom Lưng” để biết được hắn và nàng làm thế nào để giải tỏa được mâu thuẫn, dằn vặt, chao đảo giữa hận và yêu nhé!!