"THÍCH" VÀ "YÊU" CÓ GÌ KHÁC NHAU?

Con người trên thế gian này có một loại tình cảm gọi là “Thích”, bên cạnh đó còn một loại được gọi là “Yêu”
“Yêu” chính là cảm giác lúc người đó ở đây, trong mắt chỉ có mỗi người đó; lúc họ không ở đây, mọi thứ đều có bóng dáng của người đó.
“Thích” là đêm khuya đang đọc sách chợt nghĩ đến người đó, tưởng tượng xem hiện giờ người đó đang làm gì; có nhớ mình hay không? Nhưng chưa bao giờ chủ động gọi điện thoại cho đối phương… Một lát sau lại bị tình tiết hấp dẫn trong sách cuốn vào.
“Yêu” là giữa đêm khuya yên ắng, nỗi nhớ trong lòng như từng đợt thuỷ triều dâng trào. Cầm sách trên tay nhưng không thể đọc vào, trong lòng còn nghĩ hiện giờ người đó còn đang tăng ca; không biết đã ăn tối hay chưa? Có nhớ đến mình như mình đang nhớ họ không?
“Thích” là đi ra ngoài gửi cho người đó một tin nhắn thông báo rằng thời tiết bên này rất tốt, sau đó tắt điện thoại đi và quẩy nơi một nơi xa lạ nào đó một tuần. Phơi nắng cho đến khi chính bản thân mình biến thành người da đen rồi chạy về đứng trước mặt người đó, doạ cho họ sợ một trận.
“Yêu” là cho dù ở đâu cũng mong có người đó bên cạnh. Có thể ở trên biển mà gọi điện thoại cho họ, để họ cũng được nghe âm thanh của biển; cũng có thể lang thang ở một nơi xa lạ nào đó, chợt thấy bóng lưng giống người đó… không khỏi đứng ngây ngốc một chỗ.
“Thích” là trước khi người đó đi công tác chỉ nói một câu đơn giản: “Lên đường bình an”, nhìn theo bóng lưng người đó rời đi; trong lòng có chút không nỡ nhưng lại chẳng nói gì. Chỉ yên lặng đợi tin tức trở về của người đó.
“Yêu” là trước khi người đó đi công tác không ngừng căn dặn đủ điều, tự tay chuẩn bị mọi thứ cho họ. Đứng đợi cho đến khi tàu, máy bay đã rời đi mới bằng lòng. Những ngày sau không có họ thì chẳng thể nào ăn ngon, ngủ yên; không ngừng cầu cho người đó trở về bình an, mọi sự thuận lợi.

“Thích” là khi bị tổn thương, không muốn để cho người đó chứng kiến bộ dạng yếu đuối của mình. Ở trước mặt người đó mà che giấu, kiên cường, tươi cười
“Yêu” là khi bị tổn thương, chỉ muốn chạy đến bên cạnh người đó khóc thật to, rồi sà vào lòng họ để tìm được chút bình yên nhỏ bé.
“Thích” là khi vô tình gặp người đó với một cô gái/chàng trai nào đó, trong lòng có chút đau nhưng rất nhanh lại đi về hướng mặt trời mọc mà tươi cười.
“Yêu” là thua mà không yêu cũng chính là thua, vì “yêu” vốn dĩ là một trò chơi. Nhìn thấy người đó vui vẻ bên cạnh người khác, chỉ có thể im lặng và thầm chúc phúc cho họ bởi vì hạnh phúc người đó muốn bản thân chúng ta không thể đem lại được. Chỉ mong ngày tháng sau họ được hạnh phúc, được bình yên dù đó là hạnh phúc mà chúng ta phải san sẻ.

“Thích” một người là ngọt ngào.
“Yêu” một người là khổ tận cam lai.
“Thích” thường không nghĩ đến tương lai sau này
“Yêu” một người thường hay cùng nhau nghĩ đến một tương lai tốt đẹp
“Thích” một người khi ở cạnh nhau sẽ là những giây phút ngọt ngào nhất
“Yêu” một người khi bên cạnh nhau vui nhiều nhưng nước mắt rơi cũng chẳng kém.
“Thích” một người khi nhớ tới họ, chúng ta sẽ mỉm cười
“Yêu” một người khi nhớ tới họ, chúng ta sẽ ngẩn người nhìn bầu trời bao la kia.
“Thích” một người là hy vọng mọi người đều vui vẻ.
“Yêu” một người là hy vọng người đó là người vui vẻ nhất.
“Thích” một người, hy vọng hôm nay là ngày tốt đẹp
“Yêu” một người, hy vọng mọi thứ là vĩnh viễn.

“Thích” một người là nhìn thấy những ưu điểm của họ
“Yêu” một người là bao dung cả những khuyết điểm của người đó.
Khi bạn đứng trước người bạn “yêu”, tim sẽ đập không ngừng.
Khi bạn đứng trước người bạn “thích”, bạn sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Khi bạn không muốn “yêu” thêm một người nào nữa. Nhắm mắt lại nhẫn nhịn nước mắt rơi.
Khi bạn không muốn “thích” thêm một người nào nữa. Chỉ cần nhắm mắt, bị tai lại thôi!
“Thích” là một loại tâm tình.
“Yêu” là một loại cảm tình.
“Thích” là một loại cảm giác.
“Yêu” là một loại trực giác.
“Thích” có thể dừng
“Yêu” không dừng được.

“Thích” một người, là một chuyện tự nhiên.
“Yêu” một người, là một chuyện thản nhiên.
“Thích” một người, rất muốn ở cùng người đó.
“Yêu” một người, rất sợ ở cùng họ
“Thích” một người, không ngừng tranh chấp
“Yêu” một người, không ngừng trả giá.
“Thích” một người, luôn vì họ mà tươi cười.
“Yêu” một người, luôn vì họ mà bật khóc.
“Thích” – là cố chấp.
“Yêu” – là đáng.
“Thích” chính là thích – rất đơn giản.
“Yêu” chính là yêu – rất phức tạp.
“Thích” anh, nhưng không nhất định là yêu anh!
“Yêu” anh, nhất định là đã rất thích thích anh!


Dịch: Mưa
Nguồn: Zhidao.baidu