Tác giả Nhĩ Căn và buổi phỏng vấn đại thần (P2)
Nhĩ Căn được mọi người biết đến với các tác phẩm nổi tiếng như Tiên Nghịch, Cầu Ma, Nhất Niệm Vĩnh Hằng... và mới đây là Tam Thốn Nhân Gian. Trong số các tác phẩm của mình, ông đã đưa hình tượng truyện tiên hiệp đạt đến đỉnh cao, cùng với đó là các triết lý, cảm ngộ nhân sinh đầy sâu sắc và tinh tế.
Từ bài viết trước "Tác giả Nhĩ Căn và những điều bạn chưa biết", độc giả đã biết sơ lược cũng như các tác phẩm tiêu biểu của tác giả. Vậy thì đến với bài viết này, chúng ta sẽ cùng thưởng thức buổi phỏng vấn với đại thần nhé. Hãy cùng mình đón xem sẽ có những câu hỏi nào xuất hiện?
1. Bật mí trước buổi phỏng vấn
Nhĩ Căn là tác giả Bạch Kim rất được hâm mộ trên trang web Qidian. Từ nhỏ ông đã có hứng thú đặc biệt với truyện thần thoại Trung Quốc, cũng lấy đây là nền móng cho việc sáng tác tiểu thuyết của bản thân. Ông là một trong những người đi tiên phong và mở đầu cho phong trào thể loại tiểu thuyết tiên hiệp. Tác phẩm xuất sắc nhất “Tiên nghịch” của ông được vô số độc giả yêu thích, nó từng chiếm giữ vị trí đầu ở top bảng xếp hạng tiểu thuyết tiên hiệp tháng trên Qidian suốt một thời gian rất dài.
Trong cuộc phỏng vấn, tác giả bật mí khá nhiều điều về định nghĩa "tiên hiệp" về "chính nghĩa", cách nhân vật truyện ảnh hưởng đến bản thân... hay tác Việt nào muốn học hỏi về dàn ý, cách tạo thế giới lớn đồ sộ, cách chuyển map...cũng nên xem thử.
2. Buổi phỏng vấn với "Long Không"
Lâm Giang Tiên: Nhĩ Căn đại thần, ngài khỏe chứ, rất cảm ơn ngài có thể từ trong trăm công ngàn việc rút ra thời gian, tiếp nhận chuyên mục phỏng vấn riêng của diễn đàn Long Không (Một diễn đàn tác giả của trung quốc) chúng ta.
Nhà văn: Có thể có được cơ hội như vậy, cùng rất nhiều bằng hữu tác giả của Long Không trao đổi tâm đắc sáng tác, cá nhân ta cũng là phi thường vinh hạnh.
Lâm Giang Tiên: Làm một tác giả thâm niên hàng đầu trong đề tài tiên hiệp của văn học Internet, ngài lý giải hai chữ “Tiên hiệp” này như thế nào? Hoặc là “Tiên hiệp” trong lòng ngài là cái gì?
Nhà văn: thật ra thì, trước đây khi ta tiếp nhận nhiều lần truyền thông phỏng vấn, đã từng có người hỏi qua ta ý nghĩa sâu xa của hai chữ “Tiên hiệp” này.
Trong lòng ta, “Tiên hiệp” là kéo dài của “Võ hiệp”, người xem tiểu thuyết võ hiệp mà lớn lên đều có tâm tình đặc thù, cũng có thể nói đã từng là mơ ước.
Quát tháo giang hồ, khoái ý ân cừu. Trừ bạo giúp kẻ yếu, dương danh chính nghĩa.
Càng kéo dài một chút, chính là giống như một câu Kim Dung lão sư đã từng nói, Hiệp chi đại giả vì dân vì nước, hiệp chi tiểu giả vì thân vì bằng.
Kết hợp với văn học Internet, ta cảm thấy được “Hiệp” càng nhiều hơn chính là một loại trách nhiệm, một loại kiên trì, một loại thủ vững đối với chính nghĩa, dù là phải chết trăm lần cũng không hối hận.
Thủ vững chính nghĩa trong lòng cũng có thể coi như là thể hiện của “Hiệp”
Cái chính nghĩa này theo trình độ nào đó, cũng có thể xem thành thể hiện quan niệm đạo đức, nhân sinh quan, giá trị quan.
Lâm Giang Tiên: Có thể hiểu đây chính là chính nghĩa theo như luật pháp sao?
Nhà văn: Không phải là luật pháp, là một loại bổ sung của luật pháp. Bởi vì nguyên tắc lập pháp, luật pháp luôn là lạc hậu.
Cũng như Khổng Tử từng nói bên trong "luận ngữ", "Đạo chi dĩ chính, tề chi dĩ hình, dân miễn nhi vô sỉ. Đạo chi dĩ đức, tề chi dĩ lễ, hữu sỉ thả cách." (Dùng chính lệnh để dẫn dắt dân, dùng hình phạt để bắt dân vào khuôn phép, dân tránh khỏi tội nhưng không biết hổ thẹn. Dùng đạo đức để dẫn dắt dân, dùng lễ giáo để đặt dân vào khuôn phép, dân biết hổ thẹn mà lại theo đường chính)
Rất nhiều thời điểm, không phạm pháp không phải là phù hợp đạo đức xã hội.
Vì vậy ở bên trong tiểu thuyết, "Hiệp" càng nhiều là nói lên quan niệm đạo đức, là một cái chỉ tiêu hành sự của vai chính.
Chắc chắn ở trên thực tế, “Hiệp” càng nhiều hơn chính là một cái mộng võ hiệp, ta cho rằng mỗi một người đều có con tim muốn hành hiệp trượng nghĩa.
Lâm Giang Tiên: Wow, định nghĩa của Nhĩ Căn đại thần quá uyên bác! Như vậy ngài cho rằng nhiều nhân vật dưới bút ngài như vậy, nhân vật nào phù hợp nhất với định nghĩa “Hiệp” trong lòng ngài?
Nhà văn: những nhân vật dưới bút của ta, cho đến nay không có một nhân vật nào có thể phù hợp với định nghĩa Hiệp trong lòng ta.
Ta cảm thấy có một ít nhân vật có thể mang một ít màu sắc của “Hiệp”, nhưng chỉ có thể nói là một chút, xa xa không đạt tới định nghĩa về “Hiệp” trong lòng ta.
Nhưng mà có thể liên quan đến bút lực của ta, ta cũng một mực xem xét cái vấn đề đem “Hiệp” dung nhập vào sáng tác tiểu thuyết này.
Chính là như thế nào đem Hiệp trên ý nghĩa truyền thống, kết hợp cùng văn học Internet, viết ra để cho độc giả vừa nguyện ý xem, vừa có thể cảm nhận được tinh thần của Hiệp. Đáng tiếc là, bằng vào bút lực trước mắt của ta, vẫn còn có chút lực bất tòng tâm a.
Nhưng mà cũng may, ta tuân theo một cái nguyên tắc , liền không quản đến nhân vật có bối cảnh gì, thân phận gì, cách làm việc của hắn, phải chính trực, cách hắn làm người, cũng phải là người hiền lành.
Ta cảm thấy, đem điểm này kiên trì giữ vững, coi như không có thể viết ra “Hiệp” trong lý tưởng, nhưng mà cũng coi là đi trên con đường chính xác.
Lâm Giang Tiên: Cái này là đạo nghĩa vai chính phải gánh sao?
Nhà văn: ngược lại cũng không tính là đạo nghĩa vai chính phải gánh, chỉ có thể nói là một chút trách nhiệm hắn có thể gánh vác, tất nhiên là nếu hắn đủ khả năng, có thể làm được.
Thật ra, mỗi bộ tiểu thuyết về sau sẽ bất tri bất giác hướng phương diện này áp sát. Chẳng qua ta thấy vì nguyên nhân bút lực, có khả năng không cách nào đem “Hiệp” trong lòng biểu hiện ra, nhưng khi ta sáng tác, vẫn một mực có ý thức về phương diện này.
Lâm Giang Tiên: Xin thụ giáo. Bây giờ rất nhiều người đều nói, “Tiên hiệp là phần mộ của tân nhân”, xin hỏi ngài thấy những lời này thế nào?
Nhà văn: Chuyện tiên hiệp là phần mộ này, thật ra thì ta đồng ý. Bởi vì ở trong 9 năm ta viết tiên hiệp, liền có rất nhiều người nói cho ta biết, tiên hiệp là phần mộ, là bếp lạnh (lãnh bếp).
Nhưng mà ta nghĩ, từ phần mộ bò ra nhất định là cường giả.
Lâm Giang Tiên; Ân, Thần Nam (nhân vật chính của "Thần mộ") chính là từ trong mộ bò ra, quả thật rất mạnh.
Nhà văn: Cho nên, ta cũng hy vọng những người mới vào nghề kia, hoặc là bằng hữu nhà văn viết sách mới, cũng có thể cân nhắc tiên hiệp. Dù sao năm đó có người nói với ta, đốt bếp lạnh không chừng cũng có thể đốt ra lửa lớn.
Lâm Giang Tiên: Cảm ơn, vô cùng cảm ơn ngài chia sẻ, ta phỏng chừng đoạn văn này sẽ giúp ích cho rất nhiều người, mang đến cho bọn họ lòng tin cùng hoài niệm. Trọng điểm: mọi người thấy đi, trong chín năm đã có người nói với ngài tiên hiệp là bếp lạnh, tuy vậy cũng không thể ngăn cản Nhĩ Căn Đại Thần bước lên đỉnh. Cho nên về sau khi các ngươi nghe nói như vậy, hoàn toàn có thể dùng ánh mắt xem thường liếc bọn họ! Sách mới "Tam thốn nhân gian" của ngài cũng gia nhập nguyên tố 'inh khí khôi phục', cái này cùng phong cách những tác phẩm trước kia có sự khác biệt rất lớn, không biết trong này ngài có tính toán gì sâu hơn sao?
Nhà văn: Thật ra thì, đây là bởi vì ta viết tiên hiệp cổ điển đã rất nhiều rồi, cho nên, mấy năm nay ta một mực suy nghĩ.
Tiên hiệp hẳn là nên viết như thế nào? Như thế nào mới viết ra cảm giác khác biệt?
Dù sao tất cả mọi người đều đang nói tiên hiệp là phần mộ chứ sao.
Ta cảm thấy, tuy ta không dám nói mình là thủ lĩnh của tiên hiệp, nhưng cũng là một trong những người dẫn đường đi, ta cũng hy vọng mình dùng hành động thực tế, thay mọi người tạo ra một con đường.
Thật ra thì ta ở bên trong "nhất niệm vĩnh hằng", đã thử nghiệm gia nhập màu sắc linh dị. Hiệu quả cũng không tệ lắm, độc giả cũng coi như có thể tiếp nhận.
Nhưng mà sau đó ta phát hiện màu sắc linh dị không quá thích hợp. Dù sao khi mọi người xem sách, không quá nguyện ý bị hù dọa. Vì vậy, sau khi ta kết thúc "nhất niệm vĩnh hằng". Cũng một mực xem xét, đề tài tiên hiệp làm cách nào thay đổi.
Cho nên, khi ta sáng tác sách mới, ta liền nghĩ tới nguyên tố đô thị. Nhưng ta lại không muốn viết tu chân đô thị mang giá trị truyền thống, vì vậy, thì có thiết lập như Tam thốn nhân gian.
Bao gồm thời gian cũng thiết lập ở một ngàn năm sau đó, coi là một loại tu chân trong tương lai đi.
Lâm Giang Tiên: như vậy rất tốt, tránh khỏi nhiều phiền toái không cần thiết, nói thí dụ như "Cầu Ma". Tác phẩm của ngài thiết lập chu đáo, bố trí to lớn, nội dung cốt truyện xuất sắc, tiết tấu càng là đều đâu vào đấy, tầng tầng thâm nhập, khiến cho độc giả bất tri bất giác tiến vào hố không leo lên được, không biết có phải đây là có liên quan tới việc ngài thiết kế dàn ý vô cùng tường tận hay không?
Nhà văn: Cái này đúng là ở dàn ý hao tốn rất nhiều thời gian. Ta lấy một thí dụ, Nhất niệm vĩnh hằng của ta viết xong sau sửa sang lại, tác phẩm gần tới 4 triệu chữ, dàn ý viết đến gần 300 ngàn chữ. Lại so với quyển Tam thốn nhân gian này, cho đến bây giờ dàn ý có hơn 40 ngàn chữ. Cái này còn chỉ là nội dung xung quanh 700 ngàn chữ ban đầu.
Có lúc thật ra thì rất đau lòng, dù sao dàn ý viết xong không thể bán lấy tiền. Nhưng thứ ta muốn là, muốn đem một bộ tiểu thuyết viết xong, phải ở bên trên công tác chuẩn bị làm hoàn mỹ hết khả năng có thể.
Chính là vì phía trước sân khấu một phút, hậu đài mười năm công sức, không ngoài như vậy.
Không chỉ là khi viết phải hao phí thời gian, khi sửa sang lại dàn ý càng là phải hao phí thời gian.
Lâm Giang Tiên: Tiếp tục hỏi một cái vấn đề, ngài có thể hay không chia sẻ một ít kinh nghiệm sáng tác dàn ý đề tài tiên hiệp, cho những tác giả khác cùng người mới cung cấp một chút tham khảo?
Còn tiếp...
Quảng Liêu Trai fanpage